06 truyện hạt giống tâm hồn giúp bạn phát triển bản thân
06 truyện hạt giống tâm hồn giúp bạn phát triển bản thân
Nếu nhắc đến hạt giống tâm hồn, chắc hẳn bạn sẽ liên tưởng ngay tới những câu truyện ý nghĩa đã thay đổi cuộc sống của mình. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá top 6 câu truyện hạt giống tâm hồn giúp bạn phát triển bản thân mỗi ngày và trở nên toàn diện hơn.
01. Đừng thay đổi thế giới
Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua cai trị cả một vương quốc rộng lớn. Một ngày nọ, ông quyết định đi du ngoạn đến những vùng đất xa xôi nhất của đất nước. Khi trở về cung điện, ông phàn nàn rằng chân ông rất đau. Điều này cũng dễ hiểu, vì đây là lần đầu tiên ông thực hiện một chuyến đi dài như vậy, trong khi đó, những con đường ông đi qua đều gập ghềnh, sỏi đá. Bực tức vì bị những cơn đau nhức hành hạ, ông ra lệnh cho tất cả các con đường trong vương quốc phải được lát bằng da súc vật. Một mệnh lệnh khó thực hiện và tốn kém về sức người, nhưng không ai dám phản đối ý kiến của vua.
Cuối cùng, một người hầu khôn ngoan đã dũng cảm đứng ra ngăn cản vua. Người hầu này nói:
- Vua ơi, tại sao người lại tiêu tốn ngân khố một cách vô ích như vậy? Tại sao Vua không dùng những miếng da bò êm ái để phủ quanh đôi chân trần của mình? Như vậy, chân ngài sẽ không còn đau khi đi qua những con đường gập ghềnh sỏi đá, và vương quốc cũng sẽ tiết kiệm được thời gian và công sức.
Vua rất ngạc nhiên trước lời đề nghị lạ lùng của người hầu, nhưng sau đó ông cũng đã đồng ý. Vậy là đôi giày đầu tiên trong lịch sử đã ra đời.
Bài học rút ra: “Đừng cố gắng thay đổi thế giới; chỉ cần thay đổi tầm nhìn và cách suy nghĩ của bản thân.”
Bạn sẽ không tìm thấy sự bình yên trong thế giới này, nếu bạn không hạnh phúc với cuộc sống. Bạn sẽ không tìm thấy hạnh phúc xung quanh bạn, nếu trong trái tim bạn không có tình yêu. Đừng cố thay đổi thế giới xung quanh, hãy thay đổi bản thân, phát triển bản thân mỗi ngày để trở thành người hoàn thiện hơn.
02. Cội rễ của sự trưởng thành
“Sức mạnh của con người nằm trong sự yếu đuối của họ.” – Ralph Waldo Emerson
Hồi còn nhỏ, tôi có một người hàng xóm được mọi người gọi là bác sĩ Gibbs. Ông không giống như bất kỳ bác sĩ nào tôi từng biết, ông rất giản dị và hiền từ, đặc biệt là đối với những đứa trẻ nghịch ngợm như chúng tôi.
Ngoài công việc cứu người, bác sĩ Gibbs thường trồng cây. Ông muốn biến mảnh đất rộng 10 mẫu thành một khu rừng. Ông có một cách trồng cây đặc biệt, ngược lại với nguyên tắc thông thường. Ông không bao giờ tưới nước cho những cây mới, ông giải thích rằng tưới nước sẽ làm cây sinh ra mềm yếu, và thế hệ cây kế tiếp sẽ ngày càng yếu đi. Vì vậy, cây phải đối mặt với khắc nghiệt. Những cây không chịu đựng được sẽ bị nhổ bỏ từ đầu.
Ông chỉ dẫn tôi cách tưới nước cho những cây rễ mọc trên cạn, để khi hạn hán xảy ra, chúng sẽ phải tự bén rễ sâu để tìm nguồn nước. Ông không bao giờ tưới cây, mà thay vào đó ông lấy tờ báo cuộn thành ống và đập vào chúng. Tôi hỏi ông lý do tại sao lại làm vậy, ông trả lời: để khiến chúng chú ý.
Bác sĩ Gibbs qua đời hai năm sau khi tôi rời xa gia đình. Nhìn lại hàng cây ông trồng, tôi như thấy ông đang trồng cây 25 năm trước. Những cây ngày ấy đã phát triển mạnh mẽ và tràn đầy sức sống. Như những thanh niên cường tráng, mỗi sáng chúng thức dậy, tự tin đón nhận những gian nan, thử thách.
Vài năm sau đó, tôi cũng trồng hai cây rừng. Trong mùa hè cháy nắng, tôi tưới cây; trong mùa đông giá rét, tôi bảo vệ chúng bằng thuốc và cầu nguyện. Chúng cao tới gần chín mét sau hai năm, nhưng lại luôn dựa dẫm vào tay tôi để tồn tại. Mỗi khi có gió lạnh thổi qua, chúng run rẩy và gãy cành – trông chẳng khác gì những kẻ yếu đuối.
So với rừng cây của bác sĩ Gibbs, cây của tôi thì không đủ mạnh mẽ. Rõ ràng, thử thách và khó khăn là những điều cần thiết cho chúng hơn sự thoải mái và đầy đủ.
Hàng đêm trước khi đi ngủ, tôi thường ghé thăm phòng của hai đứa con trai và ngắm nhìn họ ngủ ngon lành. Nhìn thân thể nhỏ bé đang dập dồn nhịp thở của sự sống, tôi luôn cầu nguyện cho chúng có một cuộc sống dễ chịu.
Nhưng gần đây, tôi bắt đầu nghĩ rằng đã đến lúc thay đổi cách cầu nguyện. Tôi nguyện cầu cho chúng mạnh mẽ hơn, để chịu đựng những điều không thể tránh khỏi trong cuộc đời. Có sự ngây thơ mới, mong rằng chúng thoát khỏi khó khăn – bởi vì nghịch cảnh và khó khăn luôn là tất yếu. Dù ta muốn hay không, cuộc đời không bao giờ suôn sẻ. Tôi hy vọng gốc rễ của con của tôi sẽ bén thật sâu, để chúng có thể hút sức mạnh từ nguồn tiềm ẩn trong cuộc sống.
Thật sự, tôi đã cầu nguyện cho sự an lành quá nhiều rồi, nhưng thật hiếm khi những điều ấy thành hiện thực. Điều chúng ta cần là tập trung vào việc rèn luyện một cơ thể cường tráng và ý chí kiên cường, bền vững, để khi nắng cháy hay mưa dông, bão tố, chúng ta sẽ không bao giờ gục ngã.
Bài học rút ra: Khi cuộc sống trở nên quá khó khăn, đừng vội vàng từ bỏ, vì đấy cũng chính là cơ hội để bạn có thêm sức mạnh, niềm tin và động lực để phát triển bản thân ngày một mạnh mẽ, vững chắc hơn trong tương lai.
03. Hãy sống với ước mơ
Tôi có một người bạn là chủ một trang trại ngựa ở San Ysidro, tên là Monty Roberts. Trang trại của anh ta thường tổ chức các hoạt động gây quỹ để giúp đỡ thanh niên trong khu vực thực hiện các dự án của họ. Một lần, chúng tôi được nghe anh kể một câu chuyện thú vị:
“Cách đây lâu lắm rồi, có một cậu bé nghèo ngày ngày theo cha đi từ chuồng ngựa này đến chuồng ngựa khác, từ đường đua này đến đường đua khác, từ trang trại này đến trang trại khác để phụ cha huấn luyện ngựa.
Một ngày, thầy giáo của cậu bé yêu cầu tất cả học sinh viết về ước mơ của mình. Trong khi những học sinh khác mơ thành kỹ sư, bác sĩ, cầu thủ bóng đá, diễn viên… thì cậu bé viết một mạch về ước mơ của mình, rằng một ngày nào đó cậu sẽ trở thành chủ một trang trại ngựa. Cậu cũng vẽ sơ đồ của trang trại, ghi chính xác vị trí của tất cả các tòa nhà, chuồng ngựa và đường đua”.
Bài viết của cậu bé chỉ nhận được điểm F và lời nhắn của thầy giáo: “Hãy đến gặp thầy sau giờ học”. Sau đó, thầy giáo nói với cậu bé:
“Đây là một giấc mơ quá lớn đối với một đứa trẻ như em. Em không đủ khả năng để thực hiện nó. Em có biết rằng để sở hữu một trang trại ngựa, cần rất nhiều tiền không? Mua ngựa giống, mua đất để xây trang trại… Em nên đặt mục tiêu của mình thuận lợi hơn. Nếu em viết lại một bài khác, thầy sẽ xem xét lại điểm cho em”.
Suốt cả tuần đó, cậu bé suy nghĩ rất nhiều. Cậu quyết định hỏi ý kiến bố mình. Bố cậu trả lời:
“Này con trai, quyết định thuộc về em. Điều này rất quan trọng đối với em”.
Cuối cùng, sau khi đắn đo suy nghĩ và quyết định, cậu bé nộp lại thầy giáo bài viết cũ mà không chỉnh sửa gì. Cậu nói dũng cảm:
“Thưa thầy, tôi muốn giữ ước mơ của mình và tôi đồng ý nhận điểm kém đó”.
Kết thúc câu chuyện, Monty Roberts nói:
“Tôi kể câu chuyện này để chia sẻ với các bạn, bởi vì các bạn đang ngồi trong khuôn viên trang trại ngựa rộng 200 mẫu của tôi. Tôi vẫn giữ bài viết ấy, nó được treo lên tường ở gần bếp. Một điều thú vị là vào mùa hè cách đây hai năm, người thầy cũ của tôi đã dẫn học sinh của ông đến trại cắm trại cả tuần ở đây. Trước khi chia tay, ông ấy nói với tôi: ‘Monty, em đã giúp thầy hiểu về ý chí để sống với ước mơ'”.
Bài học rút ra từ truyện Hãy sống với ước mơ:
Không ai có thể đoán trước tương lai thành công hay thất bại của bạn. Hãy dám mơ và dám thực hiện. Nỗ lực hết mình, sống với ước mơ. Đừng chấp nhận từ bỏ khi người khác phê phán giấc mơ của bạn.
04. Những con đường mới
“Bạn có thể có một khởi đầu mới bất kỳ lúc nào bạn muốn, bởi thất bại không có nghĩa là gục ngã, mà là dừng chân một chỗ.” – Mary Picford
Vào năm 1903, bà Annie Johnson sống tại Arkansas cùng hai con trai và đang đối mặt với tình cảnh khó khăn. Tiền bạc của bà gần như đã cạn kiệt, bản thân bà không có kỹ năng đặc biệt ngoài việc đọc và tính toán số đơn giản. Ngoài ra, cuộc hôn nhân của bà cũng không hạnh phúc và bị phân biệt vì gốc gác da đen của bà. Tất cả những khó khăn này khiến Annie đứng trước ngõ cụt.
Khi bà nói với chồng mình, ông William Johnson, rằng bà không hạnh phúc với cuộc hôn nhân của họ, ông thừa nhận rằng ông cũng không hài lòng và từ lâu đã có ý định đi truyền giáo ở vùng Enid, Oklahoma. Nhưng ông không kể cho bà biết rằng ông đã gặp một mục sư ở đó và ông sẽ theo học đạo và có một cô con gái dễ thương chưa lập gia đình. Vì vậy, họ buồn bã nhưng nhẹ nhàng chia tay nhau. Annie ở lại với một căn nhà chỉ có một phòng duy nhất, trong khi William mang theo tất cả tiền mặt của mình và đi đến Oklahoma.
Annie là một phụ nữ cao lớn và quyết tâm. Bà quyết định bắt đầu lại từ đầu và gửi hai đứa con yêu vào nuôi bởi người khác. Bà nói:
“Tôi nhìn lại con đường tôi đã đi và quãng đường đã qua, và tôi không hài lòng với nó. Vì vậy, tôi quyết định rời khỏi nó và tìm cho mình một con đường mới”.
Không thể thuê làm việc tại các nhà máy bông hoặc nhà máy gỗ trong khu vực, nhưng bà tìm cách tạo công việc cho mình dựa trên hai nhà máy này.
Bà lập kế hoạch tỉ mỉ và giữ bí mật. Một ngày, khi trời tối, bà đặt những viên đá trong hai xô có dung tích 19 lít và mang chúng đi hơn năm cây số đến nhà máy bông. Sau một thời gian nghỉ ngơi, bà bỏ một số viên đá và tiếp tục đi thêm 8 cây số, trên một con đường bụi bẩn, để đến nhà máy gỗ. Trên con đường trở về ngôi nhà nhỏ của mình cùng với hai đứa con, bà bỏ dần những viên đá còn lại dọc đường.
Đêm đó, bà luộc gà và chiên bánh mỡ bông. Sau đó, bà làm bột và nướng bánh cuốn nhân thịt. Gần sáng, bà mới đi ngủ.
Sáng hôm sau, bà mang theo bánh mỡ, cái chảo sắt và than đá để làm lửa. Gần giờ ăn trưa, bà đến một khu đất trống phía sau nhà máy bông. Khi tiếng chuông báo nghỉ trưa vang lên, bà thả rau húng vào chảo mỡ đang sôi. Mùi thơm lan tỏa và làm dịu lòng những công nhân tạm rời nhà máy, người dính đầy bông trắng như những bóng ma.
Hầu hết công nhân đã mang theo bữa trưa của mình, nhưng hôm nay họ bị quyến rũ bởi mùi hương từ những chiếc bánh thịt nóng hổi mà bà Annie chỉ vừa nâng lên từ chảo. Bà gói chúng bằng giấy báo thấm dầu và bán với giá 5 xu mỗi chiếc. Dù bán chậm nhưng những ngày đầu tiên, Annie rất quyết tâm. Bà phân chia công việc bán hàng ở cả hai nhà máy.
Vậy là, nếu ngày thứ hai bà bán bánh nóng giòn ở nhà máy bông và bán những chiếc bánh đã nguội ở nhà máy gỗ với giá ba xu, thì thứ ba bà sẽ đến nhà máy gỗ trước để chào bánh mới ra lò khi những thợ xẻ gỗ ra về sau cánh cửa nhà máy.
Trong những năm tiếp theo, vào những ngày xuân tươi đẹp, những trưa hè oi bức, hay những ngày lạnh giá, tuyết rơi, Annie không bao giờ làm khách hàng thất vọng. Mỗi khi công nhân ra nghỉ trưa, họ được thưởng thức những chiếc bánh kẹp thịt thơm phức của bà Annie. Khi đã có những khách hàng quen thuộc, bà đặt một quầy hàng giữa hai nhà máy cho họ đến mua đồ.
Thật sự, bà đã bước ra khỏi con đường đã được chọn sẵn và tìm cho mình một lối đi hoàn toàn mới. Nhiều năm sau đó, gian hàng của bà trở thành cửa hàng nơi khách hàng có thể mua bất cứ thứ gì, từ những thực phẩm, đồ ăn, đồ uống, đến dầu, than, và các vật tư khác.
Mỗi người chúng ta có quyền và trách nhiệm xem xét con đường phía trước và những con đường đã đi qua. Nếu con đường tương lai không hứa hẹn điều gì và chúng ta không thể quay đầu lại, hãy quyết định rẽ sang một hướng khác. Nếu sự lựa chọn mới cũng không thể chấp nhận được, đừng bối rối, hãy sẵn sàng thay đổi nó.
Bài học rút ra: Nếu cuộc sống trở nên quá khó khăn, đừng vội vàng từ bỏ mà hãy suy nghĩ và lựa chọn một hướng đi mới. Hãy dùng tất cả năng lực, học tập và cố gắng hết mình để vượt qua nó.
05. Giá trị của thử thách
“Một con tằm phải chịu đau đớn để tự chui ra khỏi kén và trở thành một con bướm biết bay.
Một hạt giống nằm sâu trong lòng đất để nảy mầm phải tự vươn thẳng lên xuyên qua tầng đất dày và trở thành cây cứng cáp.
Con tằm nào được người ta cắt vỏ kén cứ mãi mãi bò quấn quanh cái kén và không bao giờ trở thành loài bướm biết bay.
Hạt giống nằm trên mặt đất dễ dàng nảy mầm nhưng sẽ bị bật gốc khi gặp cơn dông tố.”
Con người không thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng có thể tự chọn cách sống. Chúng ta có thể rèn luyện khả năng chịu đựng và ý chí mạnh mẽ thông qua thử thách, khó khăn, bất hạnh và thất bại. Thật bất ngờ, thử thách và khó khăn là những điều cần thiết hơn sự thoải mái và thành công. Hãy nhìn chú tằm và hạt giống, cuộc sống không bao giờ dễ dàng, nhưng chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn nếu không đầu hàng.
Bài học rút ra: Không có gì là thất bại, tất cả chỉ là thử thách. Thử thách càng lớn, bạn sẽ càng mạnh mẽ, và sau khi vượt qua nó, bạn sẽ tỏa sáng rực rỡ.
06. Bài học từ con lừa
Một ngày, con lừa của một người chủ trang trại rơi vào cái giếng. Lừa la lên và kêu cứu hàng giờ liền. Người chủ trang trại suy nghĩ và quyết định: con lừa đã già, giếng không còn ích lợi, và không cần phải cứu con lừa lên nữa.
Ông nhờ một số người hàng xóm đến giúp đỡ và cùng nhau đổ đất vào giếng. Ban đầu, lừa la lên thảm thiết khi đất đổ lên lưng. Nhưng sau đó, lừa im lặng. Sau vài xẻng đất, người chủ trang trại nhìn xuống giếng và ngạc nhiên. Mỗi lần một xẻng đất đổ lên, lừa lắc mình để đất rơi xuống dưới và bước lên. Đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Quá trình này tiếp tục cho đến khi mọi người thấy con lừa xuất hiện trên miệng giếng và chạy ra ngoài.
Bài học rút ra từ truyện ngắn Hãy sống vượt lên:
Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều khó khăn lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề như một cơ hội để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi những vấn đề sâu thẳm nhất đơn giản bằng cách không bao giờ đầu hàng.
Ngoài sáu câu chuyện này, còn nhiều câu chuyện hấp dẫn khác như “Câu chuyện cây sồi trên sa mạc Sahara và bài học sử dụng thời gian”. Đây là những câu chuyện rất hay và giúp chúng ta phát triển bản thân.
Hy vọng rằng cái nhìn về năm câu chuyện trên sẽ giúp bạn phát triển mình toàn diện, vượt qua mọi khó khăn và trở thành người mạnh mẽ. Đừng chỉ sử dụng thời gian để lớn lên và tận hưởng cuộc sống hàng ngày, sợ hãi va chạm, sợ hãi khó khăn, và rồi những thách thức của cuộc sống sẽ đánh gục bạn. Hãy chuẩn bị tốt, học cách sử dụng thời gian hiệu quả, đầu tư cho sự phát triển bản thân và coi mọi khó khăn chỉ là những thử thách.
- List Sách Tổng Hợp
Bài viết liên quan:
- Nên tặng sách gì cho người yêu? Sách hay tặng bạn trai và bạn gái
- Cách dậy sớm hiệu quả để thành công trong cuộc sống